Cộng hòa Liên bang Đức tự hào có những biểu tượng nhà nước thể hiện truyền thống dân chủ, tự do và đoàn kết của quốc gia. Những biểu tượng này không chỉ giúp xác định bản sắc của đất nước mà còn tạo ra sự liên kết với lịch sử dân tộc. Ba biểu tượng quan trọng nhất của Đức bao gồm: Cờ liên bang, huy hiệu liên bang, và quốc ca.
1. Cờ Liên bang Đức
Điều 22 của Luật Cơ bản quy định rằng: “Quốc kỳ liên bang có màu đen, đỏ và vàng”. Cách phối màu này bắt nguồn từ truyền thống lịch sử lâu đời của Đức. Từ thời Trung Cổ, các màu đen, vàng và đỏ đã xuất hiện trên quốc huy của các hoàng đế và vua Đức. Chúng tượng trưng cho sự đoàn kết, tự do và dân chủ của quốc gia.
Màu sắc này cũng được biết đến rộng rãi thông qua “Lễ hội Hambacher” năm 1832, nơi những người yêu nước và dân chủ đã tập trung dưới lá cờ ba màu đen, đỏ và vàng để bày tỏ lòng yêu nước. Vào năm 1848, những màu sắc này chính thức được Hội đồng Hoàng gia Đức công nhận.
Trong suốt chiều dài lịch sử, lá cờ đen, đỏ và vàng không chỉ là biểu tượng chính trị mà còn đại diện cho khát vọng về một quốc gia thống nhất và tự do. Cộng hòa Weimar sau Thế chiến thứ nhất cũng đã sử dụng lại những màu sắc này trong hiến pháp năm 1919. Cộng hòa Liên bang Đức tiếp tục duy trì và phát huy giá trị của biểu tượng này, giữ nguyên ý nghĩa về tự do và dân chủ.
2. Huy hiệu Liên bang Đức
Huy hiệu quốc gia của Đức có hình ảnh một con đại bàng đen trên nền vàng, với đầu quay sang phải và cánh mở. Mỏ, lưỡi và móng vuốt của đại bàng có màu đỏ. Biểu tượng này có lịch sử lâu đời, được sử dụng từ thời Trung Cổ bởi các hoàng đế La Mã như một biểu tượng của quyền lực và phẩm giá hoàng gia.
Trong lịch sử Đức, con đại bàng hai đầu đã từng được sử dụng để tượng trưng cho quyền cai trị của các vị vua Đức, những người đồng thời là hoàng đế La Mã. Tuy nhiên, vào năm 1871, với sự thành lập Đế quốc Đức, hình ảnh đại bàng một đầu đã được chọn làm biểu tượng hoàng gia.
Sau Thế chiến thứ nhất, Cộng hòa Weimar đã thông qua quốc huy đại bàng một đầu với thiết kế tương tự. Cộng hòa Liên bang Đức tiếp tục sử dụng biểu tượng này như một dấu ấn về sự kế thừa từ Cộng hòa Weimar. Năm 1950, Tổng thống Liên bang Theodor Heuss đã chính thức xác định lại thiết kế quốc huy, duy trì hình ảnh đại bàng đen – biểu tượng của sự kiên cường và mạnh mẽ của dân tộc Đức.
3.Quốc ca Đức
Quốc ca của Cộng hòa Liên bang Đức cũng là một biểu tượng quan trọng, được trình bày trong các dịp lễ quốc gia và các sự kiện quốc tế. Tuy nhiên, điểm đặc biệt của quốc ca Đức là phần giai điệu và lời ca không được sáng tác cùng một thời điểm.
Phần giai điệu của quốc ca được sáng tác bởi Joseph Haydn vào năm 1797, trong khi lời ca được viết bởi August Heinrich Hoffmann von Fallersleben vào năm 1841. Trong giai đoạn sau Thế chiến thứ hai, chỉ có câu thứ ba của “Deutschlandlied” (Bài hát của người Đức) được sử dụng làm quốc ca chính thức của quốc gia. Nội dung của câu thứ ba tập trung vào tình đoàn kết, tự do và công bằng cho tất cả người dân Đức.
Sau khi Đức thống nhất vào năm 1990, quốc ca không thay đổi. Tổng thống Liên bang von Weizsäcker đã quyết định duy trì câu thứ ba của bài hát “Deutschlandlied” làm quốc ca của nước Đức thống nhất, giữ nguyên giá trị về đoàn kết và thống nhất quốc gia.
Kết luận
Ba biểu tượng quốc gia quan trọng của Cộng hòa Liên bang Đức – Cờ liên bang, huy hiệu liên bang, và quốc ca – không chỉ thể hiện bản sắc dân tộc mà còn mang trong mình giá trị lịch sử và truyền thống lâu đời của một quốc gia đã trải qua nhiều biến động lớn. Những biểu tượng này gắn kết dân tộc Đức với những giá trị tự do, đoàn kết và dân chủ mà họ đã luôn phấn đấu xây dựng và bảo vệ.